Rời sân bay TSN, sau 4 giờ 20 phút, chúng tôi vượt qua quãng đường dài
trên 4000 cây số, bay qua không phận Đà Nẵng, Quảng Châu và một số vùng
đất khác, để cuối cùng đáp xuống phi trường quốc tế Kansai của Osaka,
thành phố lớn thứ ba của xứ sở Mặt trời mọc.
Kansai vốn là một hòn
đảo nhân tạo, nằm trong vịnh Osaka, cách đất liền 5km. Phi trường Kansai
do Kiến trúc sư người Ý, ông Renzo Piano thiết kế, với hình dáng trông
giống như chiếc hàng không mẫu hạm, nếu nhìn từ trên cao
xuống. Nghe nói, người ta phải mất 20 năm mới làm xong công trình này,
với tổng chi phí trên 1500 tỉ yen; trong đó, mất 6 năm với 550 triệu yen
để xây dựng hòn đảo nhân tạo.
Ngay sau khi đến Osaka, chúng tôi
được đưa về thành phố cảng Kobe, nằm cách đó trên 50km, với sản vật nổi
tiếng là thịt bò Kobe, ngoài thế mạnh là cảng biển lớn nhất của Nhật
Bản. Tại Kobe, chúng tôi đi thăm chiếc cầu treo Akashi, cảng biển Kobe
và được kể cho nghe về điều thần kỳ Nhật Bản, sau cuộc động đất mạnh 7,2
độ Richter tại Kobe cách đây 20 năm, làm chết 6000 người và tưởng chừng
như nước Nhật, cũng như Kobe, sẽ không thể nào gượng dậy sau thảm hoạ
này. Vậy mà, chỉ sau 06 năm họ đã phục hồi. Và, kinh nghiệm từ Kobe, đã
tiếp tục giúp cho người Nhật điềm tĩnh vượt qua thảm hoạ kép động đất,
sóng thần và vụ rò rỉ hạt nhân tại Fukujima cách đâu ít lâu.
Cây
cầu treo Akashi bắc qua vịnh Akashi, có nhịp chính dài 1991m, được xem
là cầu treo có nhịp chính dài nhất thế giới. Người ta nói, theo thiết kế
và xây dựng ban đầu, cầu chỉ dài 1990m. Nhưng do ảnh hưởng của động đất
tại Kobe, mà cây cầu được kéo dài thêm 01m nữa.
Ngày đầu tiên trên
đất nước của Thái Dương thần nữ, cảm nhận chung của chúng tôi, đó là
một đất nước có một dân tộc đã làm nên những điều thần kỳ. Cuộc sống của
họ tuy sôi động, đầy tính cạnh tranh, nhưng mọi thứ hầu như thật trật
tự, tĩnh lặng. Ngoài đường, hệ thống hạ tầng giao thông thật hiện đại,
và tuy cũng có kẹt xe, nhưng lại kg hề nghe tiếng còi xe, trừ còi xe cấp
cứu. Tại những điểm có khách tham quan đông đảo, không hề thấy có bóng
dáng và sự chèo kéo của dân phó nháy! ...
Quang Tan Nguyên FB
No comments:
Post a Comment